Nói thật là vì mình đi làm rồi, nên chả tham gia diễn đàn bao giờ, chỉ thỉnh thoảng ghé qua xem tin trong giới hay đọc vài câu truyện mà thôi. Nhưng dạo này thấy có vẻ mọi người khá quan tâm tới vấn đề so sánh Công an với Quân đội, mà bản thân mình cũng có tí chút kinh nghiệm với 2 ngành này, nên muốn chia sẻ mẩu chuyện của mình như này:
- Được mở mắt với hot boy Công an:
Mình làm trong một cơ quan nhà nước, và vì mình là gay kín nên sẽ không tiện nói chi tiết về cơ quan của mình lắm, các bạn chỉ cần biết là bên mình rất hay được cử đi nước ngoài thôi. Hồi mới đi làm mình sống kín đáo lắm nên cũng chưa có người yêu người đương gì luôn. Chuyến đi công tác đầu tiên của mình là dự một cái Hội thảo vớ vẩn ở Thượng Hải, và đoàn đi chỉ có 2 người, là mình và một bạn bên Công an (bằng tuổi mình, vừa ra trường luôn). Phải thú thật với các bạn đấy là một trong những người con trai “đẹp” nhất mà mình từng gặp. Cái đẹp ở đây là cái đẹp toàn diện, từ ngoại hình thể thao rắn chắc khỏe mạnh (mình không khoái các anh tập thể hình, chỉ thích cơ bắp vừa phải thôi), sống mũi cao với đôi kính cận, đặc biệt là cặp mông khủng mà mình không thể dứt mắt ra được, đến cả tính cách rất sôi nổi, nhiệt tình, ăn nói cũng có duyên nữa (sau chuyến đấy về nước, mình âm thầm điều tra hồ sơ mới biết bạn í là thủ khoa đầu vào, và sau 5 năm học cũng là thủ khoa đầu ra của Học viện Cảnh sát luôn).
Nói chung là 2 thằng trai trẻ đều lần đầu bơ vơ ở nơi đất khách quê người nên thân nhau nhanh lắm. Rồi sang đấy mới biết Ban tổ chức yêu cầu các nước tham gia phải có bài báo cáo quốc gia, nên dù được sắp xếp mỗi đứa 1 phòng khách sạn mà lại phải qua chung 1 phòng bàn bạc, viết lách đến đêm rồi ngủ chung giường luôn thôi. Nhưng đêm đầu mình chả dám ho he gì, nhỡ đâu tay chân đi lạc, bạn í cho 1 chưởng bắn xuống gậm giường thì khổ, mà về nước bị rêu rao thì có bỏ xứ mà đi.
Nhưng được cái số mình là son cực !
Mang tiếng là thủ khoa Học viện Cảnh sát nhưng hình như 5 năm bạn í chỉ biết học thôi thì phải, khoản rượu chè thì dở tệ ; chưa kể chỗ bọn mình đến lại là Trung Quốc, nghĩa là đã ngồi vào bàn là các bác chủ nhà ép rượu không khác gì ở Việt Nam cả. Thế là đêm thứ 2 ở nước bạn, sau buổi Welcome Dinner, bạn í đã bết xê lết và phải nhờ mình hốt xác mang về phòng. Dĩ nhiên không mèo nào lại đi chê mỡ cả ! Nhưng mà lực bất tòng tâm vì thay quần áo với lau người cho bạn í xong thì mình cũng ngấm rượu, nên đành đắp chăn đi ngủ luôn, để sáng hôm sau dậy cứ tiếc hùi hụi.
Ngày thứ 3, sau chương trình làm việc là lại đến Greeting Dinner của một lão lãnh đạo cấp cao nào đấy của Tàu, mình cũng đek quan tâm lắm. Ngồi vào bàn là mình đã xác định hôm nay sẽ đóng vai mặt dầy để từ chối rượu bia tối đa, hy vọng đêm về sẽ tỉnh hơn, may ra còn tiến triển hơn tối hôm trước. Nhưng mà hóa ra bạn í cũng thế, nên đến lúc tàn cuộc vẫn đi được về phòng ngủ bình thường. Hai đứa trèo lên giường đi ngủ. Một đứa thì đã ngáy pho pho, một đứa thì cứ nằm thao thức, thấp thỏm. Nằm cạnh trai đã hiếm, lại còn là công an, mà lại còn là hot boy công an nữa, nghĩ thế nên đành tặc lưỡi thôi thì đành liều, hy vọng bạn í dính cồn vào máu mà ngủ say. Dưới lớp chăn mỏng, tay mình cứ dịch dần sang phía bạn í, gác lên bụng, trượt dần xuống hông, rồi nhích dần, nhích dần đến cái chỗ cần đến. Cảm giác đầu tiên là mềm, rồi sau đó là ấm. Bạn í vẫn thở đều. Đụng chạm một hồi thì « thằng bé con » cũng «tỉnh ». Qua lớp vải thô có thể nhận thấy là nó... hơi ngắn, nhưng với mình nó cũng không quan trọng lắm. Bạn í vẫn nằm không có phản ứng gì. Mình đánh bạo đưa tay đẩy cạp quần lên và đưa vào. Lớp da bụng mát lạnh và láng mịn. Lớp lông mềm mềm và không dày lắm. Và « thằng nhỏ» đã cứng sẵn từ lúc này. Mình miết miết đầu lỗ tiểu một lúc thì nước nhờn bắt đầu tiết ra, nhiều một cách ấn tượng. Vậy là trai tân hoặc lâu lắm rồi chưa giải quyết đây. Lúc đấy mình cũng để ý bạn í đã tỉnh rồi, nhưng bạn í không ý kiến gì thì mình cũng kệ, mà lúc ấy lại càng thấy kích thích hơn thôi. Mình xoay nghiêng người và đổi tay luôn, tuy nhiên không dám kéo chăn hay tuột quần hay gì hết cả, chỉ vuốt ve kích thích phần đầu khấc bên ngoài lớp vải quần mà thôi. Tốc độ vuốt của mình ngày càng nhanh, và có cảm giác cơ thể bạn í hơi run run, nhưng mình không biết bạn í đã xuất chưa, vì ngay lúc đó bạn í vùng dậy và lao vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại và mình chỉ nghe thấy tiếng xả nước. Mình kéo chăn che kín đầu giả vờ ngủ như không có gì xảy ra. Lúc bạn í đi ra, kéo chăn nằm lại cạnh mình, mình lại đưa tay sang nhưng thấy ngoài quần đã mềm èo và ươn ướt nước, nên mình cũng thôi không nghịch ngợm gì nữa, quay ra nằm ngủ đến sáng luôn.
Hôm sau là chương trình City Tour rồi Free Time. Mình với bạn í có tí ngại nói chuyện nhưng vẫn đi với nhau. Chẳng biết bọn mình có biểu hiện gì khác thường lắm không, mà ông chú Cảnh sát Thái tham dự cùng Hội nghị mà qua mấy hôm mình cũng làm quen được chút chút lúc cả đoàn tách lẻ đi shopping và gặp lại mình trong trung tâm thương mại đã hỏi mình “Where is your boy friend ?” – thật là vãi cả chưởng, chả biết sao bọn cảnh sát Thái phát hiện gay nhanh đến thế !
Đêm ngày thứ 5 trên đất Tàu, lên giường đi ngủ, mình lại bổn cũ soạn lại, đưa tay sang vuốt vuốt đũng quần bạn í. Bạn í cũng để yên. Nhưng đến khi mình định đưa tay vào trong quần thì bạn í vùng dậy, và lao ra khỏi phòng, để lại mình một mình trên cái giường, và trong căn phòng của bạn í... Bạn í trốn sang phòng của mình – ngay đối diện, và vốn đã để không mấy ngày nay rồi. Mình cũng theo sang, gõ cửa nhè nhẹ hy vọng bạn í mở cửa ra, nhưng không có gì. Mình nhắn cho bạn í một cái tin nhắn khá dài qua điện thoại mà đến tận bây giờ mình vẫn không hiểu nổi tại sao lúc đấy mình lại viết bằng tiếng Anh, rằng chính mình cũng không hiểu nổi bản thân khi ở dưới một bầu trời khác, mình xin lỗi vì những hiểu lầm (nếu có) giữa hai đứa và mình mong sẽ có một cuộc nói chuyện vào sáng mai. Quay về phòng, ngồi trên giường và mình khóc. Trong 2 ngày vừa qua mình đã thấy những biểu hiện bạn í muốn quan tâm, chăm sóc mình hơn; nhưng hình như chỉ do mình tự tưởng tượng thôi. Bạn í là straight, chắc chắn như thế rồi, nên sẽ chẳng có một hy vọng gì cho mình đâu.
Bây giờ sau mấy năm rồi nhìn lại, mới thấy mình hồi đó thật là ngốc. Thực ra là do lâu lắm rồi, từ hồi bạn trai đầu tiên của mình (học cùng cấp 3) thi trượt đại học nên bị gia đình bắt ra nước ngoài du học, đến tận khi đó mình mới lần đầu có cảm tình sâu sắc với một người nào khác như thế, nên cứ mong sẽ có tiến triển tốt đẹp – nhưng thực ra thì đời không bao giờ giống như là mơ cả.
Mình không biết có chuyện gì xảy ra trong phòng bên kia đêm hôm ấy, nhưng sáng hôm sau cả hai đứa đều ngủ dậy trễ, bị Ban tổ chức gọi điện giục ầm ĩ, cứ tưởng đoàn Việt Nam phật ý điều gì mà bỏ về nước trước :))
Ngày hôm ấy mình cũng cố bắt chuyện nhưng bạn í cứ tránh đi, nên mình cũng không cố nữa. Hôm đó cũng phát hiện ra bên đoàn Indonesia có một “chị bóng” hơi hơi “lộ”, mà “chị” í dạo trước lại học thạc sĩ ở đây, nên mình bám theo nhờ dẫn đi chơi các nơi, từ đấy tách ra với bạn í luôn.
Rồi về nước, mỗi đứa một nơi, nhưng công việc thì thỉnh thoảng cũng phải gặp lại nhau, và lần nào cũng thế, mình cũng không thể dứt mắt ra được khỏi cặp mông khủng của bạn í, nhất là khi thấy bạn í mặc quân phục màu xanh.
P/S: hồi sang Tàu đó, bạn í đã có người yêu là một em gái sinh viên khá xinh xắn, nhưng nghe bảo về nước một thời gian là chia tay, lâu rồi mà vẫn chưa có ai khác. Chẳng hiểu tại sao...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét